Thành Công Secondary School
Chào mừng đến với Ngôi trường online của học sinh THCS Thành Công!
Thành Công Secondary School
Chào mừng đến với Ngôi trường online của học sinh THCS Thành Công!
Thành Công Secondary School
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Thành Công Secondary School

Mái nhà của Thành Công Secondary's Students
 
Trang ChínhGalleryTìm kiếmLatest imagesĐăng kýĐăng Nhập

 

 Một thời du học với cơm chan nước mắt

Go down 
5 posters
Tác giảThông điệp
.Hantun.
Admin
Admin
.Hantun.


Nữ
Tổng số bài gửi : 820
TC$ : 200
Age : 29
Đến từ : TunRi's Paradise
Bản thân : Xấu nhưg có tài
Thanks : 3

Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty
Bài gửiTiêu đề: Một thời du học với cơm chan nước mắt   Một thời du học với cơm chan nước mắt EmptyTue Aug 05, 2008 2:01 pm

Tháng đầu tiên sang Singapore du học, mắt hai đứa tôi cứ xoáy vào nồi cơm còn đầy ự mà không ai thèm động đến... "Xin một bát cơm thôi? Không sao đâu". Mắt tôi muốn nhòa lệ. Ở nhà ăn trắng mặc trơn thì không ở? Sang đây lại có ý nghĩ đi xin cơm người...
Tôi sinh ra trong một gia đình trung lưu. Ba là giảng viên đại học, ** làm ở một nhà xuất bản danh tiếng. Tôi có một cuộc sống khá yên bình, phẳng lặng và không mấy ước mơ khi tôi còn nhỏ.

** là người đã mang đến những giấc mơ cho tôi. Ngày tôi hết THCS, ** bắt đầu nghĩ đến chuyện cho tôi đi du học. Lúc đấy, du học đối với tôi là một điều gì đấy vô cùng xa vời. Tôi không nghĩ nhà tôi đủ giàu để cho tôi đi học tự túc và lực học của tôi cũng không phải rất giỏi để có thể giành được học bổng toàn phần. Tư tưởng du học cũng chỉ là một ý nghĩ thoáng qua trong đầu. Tôi những tưởng ** cũng đã quên.

Khi tôi hoàn thành xong kỳ thi đại học, cũng là lúc ** nói: "Mẹ muốn con được tiếp thu với nền văn hóa mới. Cóc ngồi đáy giếng tưởng mình giỏi giang chứ so với thế giới, mình bình thường lắm con ạ. Ba ** sẽ cố cho con". Vậy là tôi bỏ đại học sau một thời gian nhập học và bắt đầu những chuỗi ngày tự lập...

Cầm 3.000 đôla trong tay, tôi lên máy bay với giấc mơ... tìm kiếm một chân trời mới. Vậy mà tôi như rơi từ thiên đường xuống đất. Khi sang đến nơi, anh học trò của ba tôi ra đón rồi đưa tôi về hostel mà bạn tôi (sang trước) đã liên hệ giúp. Đến nơi, người ta nói hết phòng cho 4 người rồi. Còn phòng cho 2 người thôi, 800 đôla một tháng. Tôi chết lặng cả người. 800
đôla? Tính tiền Việt lúc đấy là gần 8 triệu.

Ở nhà, tôi chưa từng một lần cầm một triệu đồng đi tiêu, đừng nói tới 8 triệu... Tôi đi theo dạng tự túc nên phải tự tìm nhà chứ không như dạng học bổng. Và lúc đấy, gần 7 năm về trước, người Việt ở đây chưa nhiều nên tôi cũng không biết nhờ vả ai.
Tôi ngồi thừ ra, hỏi thế nào người ta cũng nói hết phòng. Anh bạn tôi nói, về tạm chỗ anh ở, mấy hôm nữa anh ấy tìm nhà giúp. Mấy hôm nữa? Anh còn ở đây có gần một tuần nữa thôi, mấy hôm nữa là hôm nào? Nhưng tôi chẳng có cách nào khác, thì đi đã... Tôi tin tưởng anh hơn là người khác... Tôi dợm chân bước đi, người ta lại đon đả gọi lại: "Ồ, có một phòng 4
người rồi..." Thế là tôi biết, mình bị bắt chẹt. Những giờ đầu tiên tôi ở Singapore.

Cuộc sống bắt đầu từ cái hostel đấy. Tháng đầu tiên là lúc tôi thấy mình chơi vơi nhất. Anh
bạn tôi sau một tuần tôi sang, chào tạm biệt để bắt đầu cuộc sống nơi khác. Tôi, một mình, sống trong cái hostel mà xung quanh tôi là những kẻ thích chơi nhiều hơn học. Đàn đúm, hội hè... khắp nới sặc mùi khói thuốc. Tôi thất vọng.

Do hostel đấy gần trung tâm nên thứ gì cũng đắt đỏ. Ăn chẳng dám ăn, đi đâu thì cũng cố mà đi bộ để đỡ tiền đi xe buýt. Ở gần chỗ tôi, một bữa ăn hết hơn 3 đôla mà chỉ có một ít thịt và rau. Bạn tôi học ở gần Simei nói, thức ăn ở đấy rẻ lắm, chỉ 2 đô rưỡi thôi. Thế là tôi và một người bạn nữa bắt đầu công cuộc ngồi đếm thời gian mỗi chiều đi học về để chờ 2 đô rưỡi cơm.
Chúng tôi ăn ngấu ăn nghiến, ăn như chưa bao giờ có thức ăn ngon như thế. Nhưng ăn xong rồi thì vẫn... đói. Nhìn mấy đứa ngồi ăn ở hostel (nơi cũng có đồ ăn nhưng đắt và chỉ dành cho những người đóng tiền ăn theo tháng), chúng nó được ăn cơm thỏa thích. Mắt hai đứa tôi cứ xoáy vào cái nồi cơm còn đầy ự mà không ai thèm động đến...
"Xin một bát cơm thôi? Không sao đâu..." Mắt tôi muốn nhòa lệ... Ở nhà ăn trắng mặc trơn thì không ở? Sang đây lại có ý nghĩ đi xin cơm người... Cái tính tự tin, sự kiêu ngạo làm chúng tôi vác bụng đói đi ngủ... Nước mắt lưng tròng, nhớ nhà.

Tháng tiếp theo, chúng tôi lục đục tìm đường thoát thân khỏi cái địa ngục khiếp đảm ấy. Tìm vội tìm vàng rồi cũng chuyển được sang nhà mới. Vừa yên phận thì bắt đầu băn khoăn: "Trung tâm du học đã đăng ký cho tôi vào trường nào nhỉ?" Vì trước khi đi, họ nói sẽ gửi hồ sơ của tôi vào trường cao đẳng và sẽ thông báo cho tôi biết sau khi có kết quả nhập học.
Sự chờ đợi của tôi cũng chỉ có giới hạn khi gần 3 tháng học tiếng Anh, trung tâm vẫn không thông báo gì. Tôi nhờ ** tôi đi hỏi, người ta nói "quên nộp hồ sơ". Trời, tôi muốn phát điên lên. Đúng là đem con bỏ chợ... Thời gian nộp hồ sơ lúc này cũng sắp hết, tôi cuống cuồng đi nộp khắp nơi. Thời gian đó tôi rơi vào khủng hoảng... Không có trường học thì sao? Về ư? Không thể. Đã sang đây, tôi sẽ phải tiếp tục chiến đấu...
Tôi tiếp tục khóa tiếng Anh của mình và cũng tiếp tục đi tìm hiểu về một số trường tư khác. Tôi nhận được trả lời của trường Cao đẳng gọi đi thi. Tôi lại bắt đầu hỏi ý kiến của những người đi trước. Cùng ba năm học, vào cao đẳng thì ra trường cũng chỉ có bằng cao đẳng, vào Đại học ở trường tư thì sẽ có bằng đại học. Vậy là tôi bỏ thi cao đẳng, theo học kế toán của một trường danh tiếng xứ sở sương mù.

Những tưởng mọi thứ sẽ ổn. Vậy mà không... Thầy dạy môn xã hội của tôi người Ai Len, giảng một hồi tôi vẫn không biết... thầy nói gì. Tôi chật vật với lý thuyết của Weber, Mark giống học triết học ở nhà). Học mấy môn ấy bằng tiếng Việt tôi cũng muốn ngất chứ nói gì đến việc học bằng thứ tiếng tôi nghe chưa thủng, nói chẳng xuôi lời.

Vậy là một ngày tôi tham gia hai lớp xã hội, một ban ngày, một ban tối... Cứ như vậy, gần một năm, trừ cuối tuần, sáng ngồi lớp học, chiều ngồi thư viện, tối ngồi lớp học. Tôi chỉ ở nhà khi ngủ. Tôi sợ trượt phải đợi năm sau mới được thi lại thì tôi sẽ phải tốn tiền thêm cho một năm nữa... Trời cũng không phụ tôi, tôi chăm chỉ học và tôi cũng vượt qua năm thứ nhất một cách khó khăn.

Năm tiếp theo, gia đình tôi lâm vào khủng hoảng tài chính. ** tôi dù có cố nhịn ăn nhịn mặc, nhịn mua đồ cũng vẫn không đủ để nuôi đứa con ăn một tháng bằng tiền ăn của cả nhà. Tôi lại... khủng hoảng. Trong ba tháng hè, tôi có đi làm giúp ở công ty một cô chú người Việt kiều nên cũng đỡ đần phần nào. Nhưng còn tiền học? Tôi đi làm không lo đủ. Tim tôi như bị bóp nghẹt với ý nghĩ tôi sẽ phải quay về.

** lo lắng, thương tôi... rồi ba ** cũng đi vay đủ để tôi đóng tiền học. Tôi thấy đau đớn vô cùng. Vì tôi, vì ước mơ của ba **, vì tương lai sáng ngời của tôi mà cả gia đình phải dè xẻn từng đồng. Điều đấy đã thúc bách tôi. Tôi phải học, phải ra trường, phải kiếm đủ tiền để ba ** tôi không còn phải dè xẻn nữa... Tôi phải làm được điều đấy...

Năm thứ hai đai học, tôi đi bộ nhiều hơn, ngồi ở trường nhiều hơn để giảm tiền điện ở nhà. Tôi ăn nhiều mỳ gói hơn và bữa tối tôi ăn bánh quy, uống nước lọc thay cơm. Được cái, tôi cũng khỏe mạnh và thời trước cũng hơi béo nên bạn bè tưởng tôi trong thời kỳ... giảm cân! Ai hiểu sao cũng được, miễn sao tôi... không tiêu nhiều tiền.

Hơn 3 năm học đại học trôi qua với đủ nỗi niềm. Giờ tôi đang ngồi trong văn phòng của riêng tôi, bàn làm việc rộng rãi. Ngày đi làm, tối đi học thêm tiếp.

Suy ngẫm lại, tôi thấy mình nghị lực. Cuộc sống của tôi không quá khó khăn như những bạn sinh ra nơi vùng quê nghèo khó, nhưng tôi có nỗi niềm của riêng mình. Nỗi niềm của những bát cơm chan nước mắt lúc nhớ nhà... Nỗi niềm của những tiếng nấc đêm 30 Tết không có bánh Chưng, không có gia đình bên cạnh... chỉ có tôi và bốn bức tường, bạn bè đã về hết cả... Nỗi niềm của đứa trẻ vốn được cưng nựng ở nhà giờ phải đối với những toan tính bộn bề, với cuộc sống không thiếu sự cám dỗ, với những ngôn ngữ bất đồng...
Chăm chỉ, nghị lực đã giúp tôi có được ngày hôm nay. Tôi biết, tôi đã làm được điều mà ba ** tôi hằng mong ước. Tháng ngày của khó khăn đã trôi qua. Tôi thầm cám ơn tôi đã có đủ cam đảm để không khóc lóc, không thở than những bữa đói xanh mắt, tôi cám ơn ba ** tôi đã cho tôi tất cả tình yêu, cuộc sống và cả một tương lại rộng mở...

Nhưng giờ tôi hiểu, tôi không thể đền đáp công lao của ba ** tôi bằng những gì tôi "kiếm" được ngày hôm nay. Tôi chỉ có thể đền đáp bằng một cuộc sống hạnh phúc và đầy đủ... đấy mới là giá trị làm ba ** tôi hạnh phúc.

Con sẽ lại vững bước trên đường đời và mang trong mình niềm tin. Con làm được, con sẽ vượt qua mọi khó khăn... Con sẽ vững bước.


P/S:
Gửi đến ba ** những dòng trên... Những điều ba ** chưa bao giờ biết...


Gửi những bạn có ý định đi du học qua trung tâm: Tôi nghĩ, dù các trung tâm bây giờ chắc sẽ có uy tín hơn rất nhiều so với 7 năm trước nhưng tôi thành thật khuyên các bạn nên tìm hiểu một cách kỹ lưỡng để không gặp phải những khó khăn như tôi những năm về trước.


Nguyễn Hương Giang
(Singapore)
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/profile-u00NrEo0dr_D.qCQYGhyZB.ylbUyMgB948x
Vỵt
Mod
Mod
Vỵt


Nữ
Tổng số bài gửi : 546
TC$ : 12
Age : 28
Đến từ : nO where...:P
Bản thân : Chả jốg ai...:">
Thanks : 0

Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một thời du học với cơm chan nước mắt   Một thời du học với cơm chan nước mắt EmptyTue Aug 05, 2008 2:40 pm

Hay qá...=D>
Về Đầu Trang Go down
li0nz
Cựu chiến binh
Cựu chiến binh
li0nz


Nữ
Tổng số bài gửi : 1109
TC$ : 19
Age : 28
Đến từ : a9
Bản thân : chẠ jống aj
Thanks : 1

Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một thời du học với cơm chan nước mắt   Một thời du học với cơm chan nước mắt EmptyTue Aug 05, 2008 4:07 pm

hay.......nhU*ng kAj' d0An. vjE^t' chU*~ xAm' h0*j kh0' nhjn`
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/le0kul2-luv03k5
Vỵt
Mod
Mod
Vỵt


Nữ
Tổng số bài gửi : 546
TC$ : 12
Age : 28
Đến từ : nO where...:P
Bản thân : Chả jốg ai...:">
Thanks : 0

Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một thời du học với cơm chan nước mắt   Một thời du học với cơm chan nước mắt EmptyTue Aug 05, 2008 4:09 pm

Bôi đen là đọc tốt mà nháy mắt
Về Đầu Trang Go down
li0nz
Cựu chiến binh
Cựu chiến binh
li0nz


Nữ
Tổng số bài gửi : 1109
TC$ : 19
Age : 28
Đến từ : a9
Bản thân : chẠ jống aj
Thanks : 1

Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một thời du học với cơm chan nước mắt   Một thời du học với cơm chan nước mắt EmptyTue Aug 05, 2008 4:21 pm

uhm........bik lA` b0^j dEn thy` d0c t0^t'........nhU*ng NE^U' ma` h0k fA?j b0^j dEn thy` t0^t' h0*n dA^y'
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/le0kul2-luv03k5
.Hantun.
Admin
Admin
.Hantun.


Nữ
Tổng số bài gửi : 820
TC$ : 200
Age : 29
Đến từ : TunRi's Paradise
Bản thân : Xấu nhưg có tài
Thanks : 3

Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một thời du học với cơm chan nước mắt   Một thời du học với cơm chan nước mắt EmptyTue Aug 05, 2008 4:24 pm

tóm lại là nó rất hay love u bis bis love u
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/profile-u00NrEo0dr_D.qCQYGhyZB.ylbUyMgB948x
Vỵt
Mod
Mod
Vỵt


Nữ
Tổng số bài gửi : 546
TC$ : 12
Age : 28
Đến từ : nO where...:P
Bản thân : Chả jốg ai...:">
Thanks : 0

Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một thời du học với cơm chan nước mắt   Một thời du học với cơm chan nước mắt EmptyTue Aug 05, 2008 4:24 pm

ừk
Về Đầu Trang Go down
li0nz
Cựu chiến binh
Cựu chiến binh
li0nz


Nữ
Tổng số bài gửi : 1109
TC$ : 19
Age : 28
Đến từ : a9
Bản thân : chẠ jống aj
Thanks : 1

Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một thời du học với cơm chan nước mắt   Một thời du học với cơm chan nước mắt EmptyTue Aug 05, 2008 4:26 pm

uhm...:D
Về Đầu Trang Go down
http://vn.myblog.yahoo.com/le0kul2-luv03k5
water_genie96
Tuổi teen
Tuổi teen



Nữ
Tổng số bài gửi : 193
TC$ : 55
Age : 27
Đến từ : Ha` No^i. 1
Bản thân : Tha^t' thuo`ng
Thanks : 0

Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một thời du học với cơm chan nước mắt   Một thời du học với cơm chan nước mắt EmptyMon Nov 10, 2008 6:08 pm

hay...hay
Mọt sách Mọt sách Mọt sách Mọt sách Mọt sách
uoc j minh duoc nhu co^ a^y' Cười duyên (cha? bik na` co^ a^y' or anh a^y' nu(a~ Thắc mắc
Là lá la Là lá la Là lá la Là lá la Là lá la
Về Đầu Trang Go down
http://360.yahoo.com/profile-_DtN.KkmerJHTLifP1XwCROz382Z
→ ┼┼ëσ ßöσm
Tuổi teen
Tuổi teen
→ ┼┼ëσ ßöσm


Tổng số bài gửi : 187
TC$ : 127
Age : 28
Đến từ : Một nơi mà ko ai tới được!!!
Bản thân : CỦ CHUỐI. MUỐI ko đỡ được !!!
Thanks : 0

Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một thời du học với cơm chan nước mắt   Một thời du học với cơm chan nước mắt EmptyThu Jan 29, 2009 11:51 pm

3 từ cho bài này thôi:
Xúc động Khóc
Chân thật Nhe răng
Khó đọc:-B
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Một thời du học với cơm chan nước mắt   Một thời du học với cơm chan nước mắt Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Một thời du học với cơm chan nước mắt
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Thành Công Secondary School :: Giải trí :: Kể truyện bé nghe-
Chuyển đến